MÙA HÈ RỰC LỬA VỚI MÀU PHƯỢNG VĨ
Sau khi xem BT quảng cáo về vẻ đẹp mê hồn của HOA SEN, mình thấy HOA PHƯỢNG cũng có vẻ đẹp rất riêng của nó đấy chứ.
Chúng ta hãy cùng dành chút thời gian thả hồn theo từng cánh phượng rơi nào:
Mình cữ nghĩ Phượng phải màu đỏ, nhưng rồi phải thay đổi lại khi xem:
Hoa phượng tím?
Màu tím là màu thủy chung, nhưng nhìn nó cứ thấy buồn buồn khi nghe bài hát này:
Ai khoái thì hò...dô ta théo nhé........! "Dây" đây.
OK men?
KTall's.
Thứ Bảy, 8 tháng 9, 2012
SEN THƠM MÙA HẠ
Mỗi mùa hạ đến thường bắt đầu với tiếng ve và những chùm phượng vĩ đỏ rực, những chùm hoa bằng lăng tím đến xao lòng. Nhưng tâm hồn của mùa hạ lại vấn vương và tỏa hương thơm lưu luyến sang tận mùa thu trong hình ảnh một loài hoa tuyệt đẹp: HOA SEN
Hoa sen là một loài hoa đặc biệt và được coi là Quốc hoa của nước ta bởi nhiều lý do. Trước hết, đó là loài hoa đã gắn bó từ lâu đời với khắp mọi vùng miền, hoa sen đã đi vào trong ca dao với những hình ảnh đẹp:
"Trong đầm gì đẹp bằng sen
Lá xanh, bông trắng lại chen nhị vàng
Nhị vàng, bông trắng, lá xanh
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn"
Hoa sen là biểu tượng cho sự thanh cao, ngay thẳng và luôn giữ được vẻ đẹp, hương thơm của mình dù sống trong môi trường không trong sạch.
Sen nẩy mầm trong trong bùn tối, thanh lọc mọi sự nhơ bẩn để nuôi thân, vượt qua tầng nước sâu, vươn lên trên mặt nước, xoè lá, trổ hoa, là một quá trình kiên nhẫn vươn lên tìm sự sống cao đẹp.
“Hoa sen mọc bãi cát lầm,
Tuy rằng lấm láp vẫn mầm hoa sen.
Thài lài mọc ở ven sông,
Tuy rằng giống tốt vẫn tông thài lài.” (Cadao)
Hình ảnh hoa sen cũng được gắn với vẻ đẹp của người phụ nữ Việt Nam với sự giản dị, đời thường mà vẫn tóa lên vẻ đẹp nữ tính, vẻ đẹp trong tâm hồn:
Hoa sen được thể hiện sự đằm thắm, thủy chung trong tình yêu đôi lứa:
“Bơi giữa mùa trăng em với sen,
Hương sen e ấp chút hương nguyền.
Lấp lánh trăng tình sen gợi nhớ.
Sen hồng sen trắng … ấy sen duyên.” (Võ Quế)
“Vẫn biết lòng mình là hương cốm,
Chả biết tay ai làm lá sen.” (Nguyên Sa)
" Ta về
Ngang trước ao làng
Đoá sen năm ấy ai mang đi rồi!
Nào đâu lá thắm bông tươi
Nào đâu hương ngát đâu rồi ngó non
Nào đâu còn tấm lưng son
Của người hái giọt sương non ủ trà
Ngẩn ngơ ghé bước qua nhà
Lều tranh xiêu nát gió lùa trước sau
Ra đi đã ước hẹn câu
Chờ nhau răng rụng bạc đầu cũng trông?
Phiêu diêu giữa chốn hư không
Ơi bông sen cũ ai trồng bến nao! "
Giữa mùa, những bông sen nở đầu tiên chuẩn bị tàn, nhưng lại có những nụ sen mới lại tiếp nối, vươn cao để nở hoa cho đời.
Mỗi mùa hạ đến thường bắt đầu với tiếng ve và những chùm phượng vĩ đỏ rực, những chùm hoa bằng lăng tím đến xao lòng. Nhưng tâm hồn của mùa hạ lại vấn vương và tỏa hương thơm lưu luyến sang tận mùa thu trong hình ảnh một loài hoa tuyệt đẹp: HOA SEN
- Không chịu uốn mình
- E ấp dưới tán lá sen
- "Sen hồng một nụ, em hồng một thuở xuân xanh..."
- Sen trắng tinh khôi
- "Học trò trường huyện ngày năm ấy Anh tuổi bằng em lớp tuổi thơ Những buổi học về không có nón Đội đầu chung một lá sen tơ Lá sen vương phấn hương sen ngát Ấp ủ hai ta chút nhụy hờ Lũ bướm tuởng hoa cài mái tóc Theo về tận cửa mới tan mơ ." (Nguyễn Bính)
- "Ai về cho gửi cốm xanh Lá sen ấp ủ mong manh ngỡ ngàng"
Giữa mùa, những bông sen nở đầu tiên chuẩn bị tàn, nhưng lại có những nụ sen mới lại tiếp nối, vươn cao để nở hoa cho đời.
-
- NBT.
Đăng ký:
Bài đăng
(
Atom
)